18 December 2007

NHỮNG NGÀY ĐÁNG NHỚ




Cuộc đời là một dòng chảy, và ta là một chiếc lá rơi...lênh đênh trêm mặt nước đôi lúc rất dễ chịu khi qua những đoạn sông êm đềm phẳng lặng, rồi cũng có khi phải bầm dập qua những lúc ba đào cuồng sôi.


40 mươi năm gắn bó với đất phù sa Châu thổ Sông Cửu Long...Với dòng sông Ô Môn hiều hòa và rồi hơn 15 năm qua tận hưởng gió Sông Hậu, Cần Thơ...đam mê cũng nhiều, đau khổ cũng không thiếu và hạnh phúc bao la..Ấy thế rồi phải xa, lìa và bỏ lại tất cả...để đến một chân trời mới...không biết ngày mai tốt xấu? Nhưng lòng tin cho thấy mình không bị cô đơn, và ân hận.


Một con nhện có thể làm xong cái tổ mới trong vòng một buổi tối và nếu sáng tổ ấy bị mất đi thì đêm sau nó lại tiếp tục kéo tơ và tìm một nơi tốt hơn để làm một cái tổ khác...

2 comments:

Ts Xu Thuong said...

Xin chia xẻ nổi buồn xa xứ cùng anh. Mình cũng đã rời CT hơn 20 năm nay rồi. Nhưng dù sao thì 'mọi sự đời này rồi sẽ qua đi' phải không anh Khả ?

Minh

Ts Xu Thuong said...

Xin chia xẻ nổi buồn xa xứ cùng anh. Mình cũng đã rời CT hơn 20 năm nay rồi. Nhưng dù sao thì 'mọi sự đời này rồi sẽ qua đi' phải không anh Khả ?

Minh